Bạn yêu dấu có một thời ta từng sống bên nhau.
Từng đam mê những con đường và tiếng hát.
Tuổi thanh xuân ta đã qua những khu rừng thấm máu đào của bạn bè 367 đầy khát khao.
Ta đã hát vang trời, giữa làn khói bom vùi, những đoạn đường, những kỉ niệm, những buồn vui.
Ta đã sống quên mình trong cuộc chiến bi hùng, nay trở về ôm đồng đội tóc bạc sương.
Bao nhiêu năm ta lại về ngồi bên nhau, tay trong tay với những người bạn chiến đấu, Để một thời nhớ một thời, để một đời nhớ một đời, tìm lại mình Trường Sơn ngày xưa ấy.
Người tiễn nghĩa trang buồn, dâng một nén hương trầm Thương người bạn vẫn nằm lại cánh rừng đêm,Người tiễn đến con đường xưa bạn vẫn mong chờ Sau hòa bình, xây dựng thành phố mộng mơ
Bao nhiêu năm ta lại ngồi bên nhau, tay trong tay với những người bạn chiến đấu Để một thời nhớ một thời, để một đời nhớ một đời, tìm lại mình Trường Sơn ngày xưa ấy.
Ngày xưa ấy bây giờ vẫn một khúc quân hành, vẫn lời thề với bạn bè cánh rừng đêm Ngày xưa ấy bây giờ vẫn một khúc quân hành, con đường rừng sẽ trở thành phố mộng mơ.