Một mảnh trời xinh xinh,
Một nhành cây cao bóng non lung linh
Là bóng chim líu lo ban mai,
Xua tàn phai chốn bồng lai.
Vì đời là bể dâu, vậy xin em thơ hát cho băng tan
Để trái tim thế gian thương tràn mang về xinh, mang về ngoan.
Giữa căn phòng nhỏ, hai bàn tay nắm thiết tha.
Vì ai chim hót cho ngày xanh thế,
Một ngày chưa biết giông về giăng đầy,
Giọng ngân thánh thót gió mềm hôn lấy,
Mà sao em thấy thương hoài nắng đầy.
Này chim xin cứ tuôn tràn như thế,
Tự do tung cánh bay rồi em về,
Về nơi yêu dấu đã yêu lần đầu,
Và còn tiếng hát chẳng còn phai mờ.
Một mảnh trời....mang về ngoan.
Hát cho hoa cỏ nắng về người thôi hững hờ.....chẳng còn phai màu.
Vì ai chim hót....phai màu