Tạ từ em yêu, một thoáng mộng vụt trôi
Niềm vui hấp hối, chưa thoát nên lời thơ
Tình vừa mới chớm, vội vàng phôi pha
Một ngày gió cuốn tan giấc mây chiều xuân
Tạ từ em yêu, sông nước chia từ đây
Hẹn về bát ngát, nơi ước mơ gặp gỡ
Một niềm nhớ tới, là mùa xuân khơi
Đường em cứ bước theo tiếng tim gọi mời
Vào nhịp vui trôi, trong cõi đời muôn lối
Bỏ lại sau lưng, bao lỡ làng cũ mới
Một ngày có tới cội nguồn yên vui
Nhìn lại hôm nay, để bát ngát quay đường về …
Tạ từ em yêu, mây nước hợp rồi tan
Lời phai nghĩa cũ thay thế lời biệt ly
Tạ từ tiếc nuối, trở về thênh thang
Để cùng dĩ vãng đưa tiễn câu ngậm ngùi
Đường mộng em đi, hoa có vàng bên ấy?