Ơ....... Dã từ đất mẹ Vĩnh Linh
Ra với miền quê Tân Kỳ xứ Nghệ
Nghe lẫn sông Con giọng hò man mác
Đây Tân Kỳ quê của muôn quê.....
Đây tân kỳ quê của muôn quê
Điệp điệp trùng trùng mây ngàn tráng bạc
Đất xa lạ mà lòng người chan chứa
Ai cũng ngỡ mình đang sống giữ Vĩnh Linh
Sáng đến Giai Xuân chiều về Nghĩa Phúc
Anh đến vùng cừa xứ lạt em mong
Ta yêu nhau trầu cau thắm lại
Trong tình thương ruột thịt của tân kỳ
Một mái tranh nghèo ba,mẹ thương con...
Như trầu thương vôi như gừng cay thương muốn mặn
Ai cũng là cha là anh là mẹ
Chung hưởng ngọt bùi san sẻ thương nhau
Kháng chiến chung chăn sắn lùi bẻ nửa
Kháng chiến đến cùng, manh chiếu cũng nhường nhau
Ơn nặng nghĩa sâu tân kỳ ơi tân kỳ ......