Con nước xuôi theo dòng, về đâu con nước mênh mông.
Qua mấy sông mấy phà, đâu là nhà đâu bến bình yên?
Như cuộc đời của tôi, thân lục bình cứ trôi.
Trôi mãi xa phương trời, than trách đời mình sao lẽ loi.
Ai cũng yêu cũng hờn, cũng buồn cũng ghen cũng nhớ ớ ơ....
Nhưng số tui kiếp nghèo thật lòng chẵng dám yêu ai.
Cứ sợ tình đắng cay,.... theo nước ròng chia hai.....
Mang nhớ thương riêng mình, như lục bình đời trôi mãi đâu?...
[ĐK]
Dòng sông..... chổ trong chổ đục,
Đời người..... lúc nhục lúc vinh,
Đời ta.... sương gió một đời,
Ba chìm bảy nổi, không người tình chung.
Nay đứng bên sông chiều, nhìn theo con nước trôi xuôi.
Đời có chi là bờ, thương lục bình biết phải về đâu?
Sông cũng buồn trôi mau, cho kiếp đời bể dâu.
Con gió đông se lạnh, trên bến chiều buồn rơi hắt hiu.
Dòng sông...... chổ trong chổ đục.
Đời người...... lúc nhục lúc vinh.
Đời ta.... sương gió một đời,
Ba chìm bảy nổi, không người tình chung.
Nay đứng bên sông chiều, nhìn theo con nước trôi xuôi.
Đời có chi là bờ, thương lục bình biết phải về đâu?
Sông cũng buồn trôi mau, cho kiếp đời bể dâu.
Cơn gió đông se lạnh, trên bến chiều buồn rơi hắt hiu.
Cơn gió đông se lanh... trên bến chiều.... buồn rơi hắt........ hiu.