Đời tôi nghèo lắm ai ơi,nghèo rớt mùng tơi,
Thời nay con gái chỉ thích nhà lầu xe hơi,
Xuống ngựa lên xe đâu ai chịu được gian khó,
đôi bàn tay trắng bao năm nào dám trèo cao,
Dù tôi làm chẵng thua ai,cài cuốc cả năm,
Mà sao cũng chỉ đủ ăn nào đâu có dư,
Dãi dầm nắng mưa đêm về phòng không gối chiếc,
Ước muốn một ngày tôi cũng sẽ có người yêu.
Đời độc thân sao lẽ loi,đời độc thân sao khó coi,
Thấy nhiều người ta vui tươi sánh đôi nhìn tôi quạnh hiu thiệt tủi,
Đời độc thân sao khổ ghê,vui buồn chẵng ai sớt chia,
bao giờ tôi mới thoát hết kiếp nghèo.....
không còn độc thân.