AT:đêm không trăng con đường vắng chỉ còn những khoảng lặng trời âm u,đất mây buôn sương lạnh mờ bao phủ người con gái mái tóc dài mang đôi hài màu đỏ câm hờn tấm hận má hồng số phận lẫn đẩn tuổi thân..
Sơn Ca: 1 làn khói trắng 1 hình hài mặt chiếc áo trắng giữa bóng đêm rét câm ngồi khóc oán hận nỗi đâu thương tâm 1 làn gió buốt đầy niềm tuyệt vọng đầy cố cắn nuốt tấm thân nhút nhờ tìm kẻ dối lừa nhẫn tâm hại mình,hận đời sao tối tâm hận người sao nhẫn tâm
DK:ngày đó ngốc nghếch yêu cuồng điên chìm đắm với những men nồng từng đêm(mỗi đêm) rược cay tình say chỉ biết dưng hiến chứ người đâu biết có những cái bẫy mang mình rời xa(mãi xa) thật xa còn đâu nhìn lại quá khứ cùng 1 người hạnh phúc biết mấy có ai biết đâu dối trá chỉ yêu trên khóe môi trở về chốn cũ tìm 1 người tình chắc đã ngủ tối nay đến thăm trả hết oán hận nỗi đâu người ơi có nhớ em người yêu anh đến đây hì da da...
DK 2:ngày đó ngốc nghếch yêu cuồng điên chìm đắm với những men nồng từng đêm(Come on)rược cay tình say chỉ biết dưng hiến chứ người đâu biết có những cái bẫy mang mình rời xa (mãi xa) thật xa còn đâu xác thân giá lạnh khóc than trong nỗi đau (em yêu ơi anh yêu em hãy cứu anh trong khoan khói than đêm nay anh sẽ cư mang đấp lành lên mái tóc cho nàng ) bóng trăng đã tàn mái tóc ai xóa dài (sau đêm nay thôi em ơi chắc có lẽ chỉ mình anh em ơi con đường gafity đã buồn như em thấy người ta).....