E đi , e bỏ con thơ ngày mình a thui thủi đêm ngày trông bế con
thương con khờ khát sữa nằm trong nôi , ầu ơ câu hát ví dầu con ngủ ngon
Quanh năm , sông nước nơi quê nghèo lều tranh vách lá 1 mình a hẵm hiu
thương con khờ khát sữa đòi mẹ ru , lòng a đau nhói thấu chăng ơi hõi người !
E ơi , sao e nỡ đoạn đành bỏ con không mẹ đêm ngày không tiếng ru
ỡ nơi phương ấy mù xa biết e còn nhớ ớ cha con a nơi này
Trăng khuya , lơ lững sau hè nghe tiếng ve sầu u hoài thê lương
mong sau con khờ lớn lên nên người giúp cho đời cha trọn niềm vui.....!