Đêm từng đêm khi màn sương buông xuống
trên thênh thang bao nhiêu nẻo đường.
Anh ngồi đây nhớ em nhiều và thầm mong một ngày rực rỡ tình yêu.
Anh chờ em như lúc xưa như bây giờ và chờ đợi mai sau...
Cho dù mưa giông cho dù nắng cháy anh vẫn chờ...
Những tiếng cười rộn vang khung trời, rồi lúc dỗi hờn em lặng im không nói.
Những tháng ngày hồn nhiên nô đùa tuổi thơ tuyệt vời người ơi!
Chiếc lá vàng nhẹ rơi cung đàn, những nốt nhạc cho bài ca anh hát.
Hát với đời ngày vui bên người, để con tim nghe thiết tha.
ĐK: Lòng anh trót yêu em lâu rồi,
mà chưa dám nói câu yêu người, sợ tình mong manh xóa nhòa ngày xanh,
đành câm nín em đâu hay tình anh. Mùa xuân đến bên em tươi cười,
hạ vàng tung nắng mai yêu đời, mùa thu đi qua nói gì cùng em,
mùa đông đến anh lơ ngơ từng đêm... Ngày xưa đã cho anh hy vọng,
một mai em hiểu anh nỗi lòng. Cuộc đời cho ta quá nhiều niềm vui,
cần chi nói những lời đầu môi... phải không em?