Tình ơi sao đen như áng mây chiều Đông Gió heo hút con tim lạnh câm Đời sương gió bước chân lẻ loi âm thầm Giây phút yêu đương xa vời lắm. Tình đầu êm như con sóng ru hồ xanh Thoáng đã thấy đau thương thật nhanh Kỷ niệm xưa muốn chôn vui đi tan tành Cho nhớ thương vơi rồi cũng đành. [ĐK:] Tình một đời thì mang lừa dối Còn tình một đêm sớm bỏ ra đi Trở về tìm đường xưa chung lối Chỉ gây khổ thêm mà thôi. Thà cuộc đời như con nước đưa bèo trôi Đến lúc có lúc không cũng vậy thôi Từ đây sẽ vắng câu mộng mơ xa vời Đây đó cho qua một kiếp người.