Anh trở lại Hà Tiên thăm em, người em dịu hiền
Đường cách trở hai nơi, xa xôi, thương thì tìm tới
Hà Tiên ơi sao vẫn không rời, bước chân gọi mời
Yêu dấu Hà Tiên với biển khơi
Gởi nhau mấy lời thương nhớ trong đời.
Chuông Cô Tự Phù Dung ngân vang, gội tan bụi trần
Chiều bóng ngả Tô Châu tương tư, hỏi người nào thấu
Hà Tiên ơi, em vẫn tuyệt vời, gió mưa giữa trời
Không ước thề xui khiến gặp nhau
Từ giây phút đầu nghe trái tim sầu.
[ĐK:]
Hà Tiên, trông dáng em mỹ miều
Bên bướm hoa dập dìu
Em đưa anh về thăm lăng Mạc Cửu
Biển rộng bình an ôm hòn Phụ Tử
Mênh mông gió lộng Thạch Động
Làm xao xuyến khi về lưu luyến
Thương quá Hà Tiên.
Mai giã biệt Hà Tiên xa em, lòng sao buồn buồn
Đời gối mỏi bôn ba tha phương nhớ hoài người thương
Thuyền xa bến ôm ấp kỷ niệm với bao nỗi niềm
Năm tháng buồn hiu hắt chờ mong
Hà Tiên vẫn đẹp yêu dấu bên lòng.