Ấu thơ là bên vành nôi,
Ấu thơ la câu à ơi !
Tiếng ru mẹ nghe là lơi,
Từ khi con mới ra đời.
Giọt mồ hôi giữa trưa nắng,
Hoà cùng bao nhiêu là đắng cay.
Mong con nên người, mẹ vẫn luôn luôn mỉm cười,
Tháng năm vụt qua thật nhanh.
Nỗi lo mẹ vẫn để dành,
Đến khi bạc mái đầu xanh.
Giờ đây con đã trưởng thành,
Tự di trên con đường ấy.
Và vòng tay ôm chặt lấy,
Hình bóng của mẹ chẳng thể bao giờ xa rời.
.
Mẹ hiền yêu ơi ! Mẹ đừng âu lo !
Giờ con đã lớn, chẳng dại khờ như xưa,
Mẹ để con dìu bước đi và đừng bao giờ nghĩ suy thêm muộn phiền !
Là la la lá la la la la !
Tình yêu bao la, mẹ dành cho con,
Để con vững bước trên con đường dài.
Cám ơn cuộc đời đã mang tình mẹ,
Lại gần bên con !