Năm mười sáu, em bỏ trường bỏ bạn
Tôi bỏ quê trong nỗi buồn xa nhà
Ðể đến từ góc đời bỡ ngỡ
Tình yêu là chiếc bóng xa xôi
Sau vài năm em đã thành thiếu phụ
Quanh đời tôi đâu cũng là sương mù
Một sớm chợt em về gõ cửa
Tình yêu là nắng tắt lâu rồi
Thôị chuyện tình ngày xưa như ánh lửa
Bay qua đời đôi lần
Rồi cũng khuất xa dần
Thôị. như một vầng trăng không tròn nữa
Ðừng dối lòng nhau, đừng xẻ đôi
Ðời người là những cách chia muôn thuở
Nhìn trẻ thơ vui, bỗng ngậm ngùị.