…La la la…
… em đã ra đi… chỉ con mình tôi lẻ loi…
[Verse 1] MK714
Lẻ loi một mình anh trên con đường của ngày xưa ấy
Ko có em ở trong vòng tay
Trời vào đêm sương phủ kính đầy cùng những cơn gió lạnh khi trời đã vào đông
Và trái tim anh ko còn đủ sức đã thực sự quá rã rời người ơi
Và đôi chân anh ko còn có thể lê bước
Một mình anh đứng nơi đây ngửa mặt lên trời nhìn vào những chòm sao sáng mà lòng đau đớn
Bồi hồi nhớ đến kỉ niệm xưa
Ở nơi đây con phố này, em và anh cùng nắm tay nhau
2 đôi ta cùng vui nguyện cầu
Ôi cuộc đời sẽ mãi mãi là của nhau
[Melody] MK714
Anh yêu em thế thôi anh yêu em thật nhiều
Nhưng sao hôm nay em bỏ anh đi thật xa
Con tim anh rất đau nhưng anh biết làm gì
Vậy thôi anh xin em hãy được vui…
[Verse 2] MK714
Người vui thì ta buồn ôm đắng cay trong cõi lòng
Câm nín giọt lệ rơi em có biết ko em ơi
Giờ anh đây quá chơi vơi khi đã biết sự thật phủ phàng của người anh từng yêu quí
Và rồi người cũng đã ra đi
Đi thật xa đi thật xa về 1 phương trời xa lạ
Ở nơi đó em cùng vui vẻ bên người ta
Sống xa hoa cho đến suốt cuộc đời
Còn anh đây thì ôm những giọt lệ rơi….
Mối tình đầu mối tình đầu cũng sẽ là 1 mối tình sau cuối
Mối tình đầu mối tình đầu sẽ mãi mãi trong trái tim anh em ơi
Tim anh vẫn đầy vơi yêu em trọn 1 đời
Riêng chỉ có mình em và trọn đời chỉ có em
Em có hiểu tình tôi? Em có hiểu cho lòng tôi?
Chỉ vì quá yêu em nên giờ đây tim tôi tan nát
Bây giờ đã mất em thì tôi như là một linh hồn ko còn xác…..
[Melody] MK714
Đêm nay chỉ còn anh với anh ko còn em bên cạnh
Người hỡi sao em đành tâm bỏ đi thật xa
Tiếng chuông vào đêm giáng sinh như muốn nói với anh rằng
Người đã đi mãi chắc không về đâu…
[Verse 3] MK714 + Mindy
Cầm lá thư trên tay đọc vài dòng người viết cho tôi trước khi bỏ ra đi:
“Đã đến lúc ta phải chia tay, tình em đây đã trao ai khác
Biết trái tim anh sẽ tan nát, nhưng xin anh hiểu cho em
Anh ko thể làm phiền em hoài
Nếu đôi ta còn bên nhau hoài…. ( bó tay ko nghe ra )
Và như thế em đi, sẽ quên đi lời thề đã trao
Và mong anh hãy thứ tha vì tình mình ko như anh từng ước ao…”
[Verse 4] Cubb
Ừ thì vậy cuộc tình mình đã ko còn như em từng ước ao
Ngồi nơi đây chờ bình minh mang em đi xa dần từng bước
Sao nước mắt cứ tuôn…
Cảnh vật xung quanh nhạt nhòa trước mắt như biết buồn…
Lặng im… giá lạnh… cô đơn kéo đến xung quanh anh
Tình cảm ngày nào đẹp như một bức tranh…
Màu xanh… của lá… khi thu đến chỉ còn là màu vàng
Và lá rơi rụng dần khi mùa đông sang
Từng chiếc lá ra đi bỏ lại mình cây là ko màng
Bức tranh còn lại cành cây xác xơ
Giờ thì 1 mình cây bơ vơ trong màn sương lạnh
Từng giọt lệ cay đắng khóc thương tình đôi ta chóng tàn
Vì anh chẳng mang đến được cả bầu trời hạnh phúc cho em
Và đêm noel… khi mọi người tay nắm tay
Trao nhau từng nụ hôn đắm say
Anh vẫn chết lặng nơi đây
Tâm hồn trầm lắng ngắm trăng qua làn khói mờ
Ko 1 ai xung quanh trăng lạnh trăng có bơ vơ?
Chợt thiếp đi trong ngàn nỗi nhớ….
[Melody] Cubb
GIấu nỗi nhớ vào trong giấc mơ… nơi anh mãi mong chờ
Người sẽ đến xóa ngàn nỗi nhớ đêm từng đêm
Mãi ko về đâu hỡi em
Thôi anh chúc em rằng…
Ở bên ai kia em mãi được vui…
[Verse 5] Cubb
Giờ em đang vui bên ai?
Tim em giờ khắc tên ai?
Trong sương mờ em trở lại nhưng…
Khi anh chợt tỉnh giấc thì chỉ là 1 giấc mơ
Không thể sống mãi trong giấc mơ
Vén bức màn ưu tối… đón anh nắng ban mai
Những gì tốt đẹp đang tới
Khi mùa xuân sang trăm ngàn hoa lá đua nở….
Sao ta cứ phải ngóng chờ?
Chỉ còn niềm vui trong từng hơi thở