Vì người bỏ tôi nên tôi viết bài ca tặng người
Xin mang ơn người, xin ko quên người vì người đã quên tôi.
Dù một ngày thôi, dù một lần thôi, cũng đã lên ngôi!
Thì người hỡi cõi lòng tôi,vạn sầu úa lá vàng rơi, mà đường gió cuốn ngàn nơi, vạn lối.
Dù người bỏ tôi nhưng tôi vẫn hoài thương mình người, tuy tôi xa người, tim tôi bên người, từ ngày đó xa xôi!
Dù người phụ tôi, dù người bỏ tôi, rách nát tim tôi, này người hời cõi lòng tôi, chỉ hình bóng của người thôi, một hình bóng khắc thật sâu vào hồn.
Khi đã yêu rồi! Dù sông núi có đổi dời thì người vẫn mãi trong tôi.
Dù người có phụ tôi! Bỏ tôi, xa tôi và quên tôi nhưng tôi vẫn yêu người!
Một đời hoài mong yêu thương đến người thương thật nhiều.
Tôi yêu thương người, tôi tin nơi người mà người nỡ quên tôi!
Đời là ngọn dao, tình là ngọn roi quất nát tim tôi.
Cuộc đời vốn đã khổ đau, tình thì mãi mãi lừa nhau thì người hỡi biết làm sao vẹn toàn???