[Verse 1]
Liếc nhìn đồng hồ bây giờ là 11 giờ đêm
Trong quán vài thằng nhậu vài em cười cợt kề bên
Tao ngồi bàn một mình đang cố vét hết tô cơm
Nơi đất khách quê người tao đã quá quen với cô đơn
Mệt mỏi và đói vẫn đi học vẫn đi làm
Kiếm từng đồng mua beat, dù cực nhọc vẫn không màng
Những đêm trắng viết nhạc cộng với những ngày dài vất vả
Mồ hôi và nước mắt rồi đây sẽ tạo nên tất cả
Nỗi đau nuôi tao lớn còn khó khăn dạy tao khôn
Tao học cách nhẫn nhịn không băn khoăn mấy thằng khốn
Vì một ngày kia nghĩ lại mày sẽ nhận ra mày đã sai
Hận thù là đau khổ, mày mang nặng trên bờ vai
[Hook]
Một mình tao trên con đường mà tao đi
Ngựa già mệt mõi vẫn phải phi
Xuyên qua màn đêm và băng ngang bầu trời
Đi đi về về cả một đời
[Verse 2]
Nơi tao đang đứng không có dấu chân người
Dòng đời chen chúc tao chỉ nhìn và tao cười
Thiên hạ kiếm chuyện với tao nhưng tình hình là tao lười
Họ tưởng khích bác vài câu, tao bực mình là tao chửi
Nhưng mà không, tao chỉ nhỏ nhẹ như bố dạy cho con
Tụi nó vẫn còn là lũ con nít đóng khố chạy lon ton
Đáng tiếc, con nit lòng tràn đầy hận thù
Càng ngày càng đù, không lo hàng ngày cần cù
Tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ
Thằng nào không có nhân cách thì đừng có bất bình người ta
Hồ nước, một khi vấy bẩn thì cá chẳng còn bơi
Một người tâm hồn không sạch thì bạn bè há chẳng còn chơi
Một kiệt tác bất động tao như chiếc lá chẳng con rơi
Lên mạng chửi tao như lấy đá quẳng ngoài khơi
Ân oán với bọn mày chỉ là tro tàn quá khứ
Đám tang của mày tao sẽ cho gửi 1 lá thư
Ở bên dưới đề 2 chữ giác ngộ viết bằng máu
Mong mày sẽ khiêm nhường và đức độ ở kiếp sau
Sống ở trên đời có kẻ ghét người thương
Nhưng sau ngày hôm nay tao sẽ chẳng còn vấn vương chuyện nhiễu nhương
[Hook]
[ Ver 3]
Sương khói vẫn còn đâu đây
Nỗi buồn không ai nói nên người đâu hay
Qúa khứ nhiều hận thù thì hãy rủ bỏ nó đi
Tâm hồn sẽ thanh thản khi biết rủ lòng từ bi
Phật pháp đã dạy phải biết tha thứ
Kinh thánh cũng đã dạy phải biết tha thứ
Mày đọc sách thánh hiền nhưng không ngộ được chân lý
Gỉa cười trước mặt tao nhưng lòng hận thù âm ỷ
Thói đời là đố kỵ ganh ghét và phân bì
Rapper thích xâu xé để rồi rap việt phân ly
Tao là một thằng từng gieo rắt nhiều hận thù
Nhưng rồi nhận ra rằng làm như vậy nghĩa là ngu
Người nghĩa là nhân khi vấp ngã thì biết nhẫn
Tao cố giữ im lặng khi sân si lúc tức giận
Đời tao là duy nhất chỉ một lần mãi về sau
Trời cao ở trên đầu và mặt đất ở dưới chân đi về đâu?
[Hook]
Sương khói vẫn còn đâu đây
Nỗi buồn không ai nói nên người đâu hay
Nơi đây không có nắng chỉ có mưa trên đỉnh núi
Nỗi nhớ về gia đình những ngày xưa vẫn không nguô