Ngồi một mình, trong căn gác vắng
Lẻ loi con nhớ về quê xa
Nhớ sao nhớ vườn rau ao cá, bụi hoa khóm trúc hiên nhà
Nhớ thương quá, anh em chung một mái nhà
Nhớ da diết, da diết nỗi nhớ thương mẹ cha
Nhìn lại mình từ khi khôn lớn
Con đã biết ơn Cha nghĩa Mẹ
Nhưng sao lời than van chê trách, con lại đem nói với mẹ với cha
Còn lời yêu thương quý mến, sao con giữ mãi ở trong lòng
Sao không dám nói một lần nào, để bây giờ con nuối tiếc ngồi đây
Lời con muốn nói, Cha ơi, con yêu Cha biết bao
Lời con muốn nói, mẹ ơi, con yêu Mẹ nhiều lắm
Con vẫn nhớ câu ca dao thuở nào.
Con đã sống trong yêu thương ngọt ngào.
Vòng tay ấy, những nâng niu,bao dung gửi trao
Lời con muốn nói, Cha ơi, con yêu Cha biết bao
Lời con muốn nói, mẹ ơi, con yêu Mẹ nhiều lắm
Con muốn chắp cánh tung bay về nhà.
Con muốn đến ôm hôn Cha và Mẹ
Và con sẽ nói, con yêu mẹ yêu cha.
Lời con muốn nói, Cha ơi, con yêu Cha lắm Cha ơi
Lời con muốn nói, mẹ ơi, con yêu Mẹ nhiều lắm, nhiều lắm mẹ ơi
Con muốn nói với cả chân tình
Con muốn nói bằng trọn tim mình
Một lần da diết nhớ trong đời