Có lẽ đến phút cuối em phải quên nụ cười.
Khi con tim anh đã không còn mang ngọt ngào.
Ngày lại ngày dài hơn trước những kỷ niệm, dần dần theo anh, cất bước ra đi.
Bước sẽ thấy nước mắt anh đã rơi muộn màng, đi nhanh đi anh nỗi đau ngày mai hiện về.
Và lại cười cười khi khóc những hoài niệm, ùa về dần bước vì ai.
Và từng ngày qua phải cố để nước mắt không còn rơi rơi.
Bước tiếp đi về nơi yêu thương luôn chờ em đi đến.
Và từng ngày em phải xoá để trước mắt không còn anh, anh ơi.
Ngày lại trôi với em vậy thôi.
Rồi nhìn bên nơi nào đã có tiếng nói của một ai ai.
Chợt tiếng yêu cùng anh đang đi bên người anh mong muốn.
Chợt cơn mưa buồn rơi ngước lên nhìn mây.
Rồi thời gian sẽ qua.
Chúc Anh được vui...