Trăng ơi sao trăng rụng xuống cầu
Cho con sông kia ngậm nỗi sầu
Trôi lang thang đến bạc mái đầu
Tìm cả đời chẳng thấy trăng đâu
Mây ơi sao mây chẳng đứng lại
Cho em tôi ngơ ngẫn mãi hoài
Yêu thương nhau cứ đợi ngày mai
Tâm tư tôi biết ngỏ cùng ai
Thôi thôi thì nếu em hững hờ
Đành để tôi mong chờ
Bằng trái tim bơ phờ
Thôi thôi thì lỡ yêu ai rồi
Thì suốt trong cuộc đời
Yêu một người mà thôi
Trăm năm mà nếu em không màng
Đành để tôi lỡ làng
Một kiếp duyên bẽ bàng
Trăm năm mà vẫn chưa yêu người
Thì suốt trong cuộc đời mình cứ nuôi mong đợi