Thoáng heo may, xuân đến hay chưa
Gió trên sông lạnh lùng
Một ngày mệt nhòai mình em trên con phố buồn
Bước đi bên ai anh đã quên em
Đã xa em thật rồi
Giết em trong đớn đau anh nào biết
Nhớ xuân xưa , gió heo may
Bến xuân vang vang nụ nười
Giờ lặng nhìn người tình xưa đan tay với người
Biết anh đã quên thoáng yêu xưa
Dòng nước trôi đi không đường về
Lời yêu thương rớt rơi rớt rơi vào gió
Yêu nhau lúc xuân xanh cùng trời mây
Nay xa anh xuân kém xanh trên mắt sầu
Bao ân ái xưa còn dối gian yêu đương
Từ gió đầu thu lúc đông đến xuân phai tàn
Bước đi bao cay đắng không phai
Nước trên sông còn đầy
Mà đường tình mình lại vơi
Yêu chi hỡi người
Nhớ thương chi nghe đắng cay thêm
Ước mong xuân xanh đừng về
Mong manh dáng xuân nhớ thương ngày ấy
Yêu nhau lúc xuân xanh cùng trời mây
Nay xa anh xuân kém xanh trên mắt sầu
Bao ân ái xưa còn dối gian yêu đương
Từ gió đầu thu lúc đông đến xuân phai tan