Ngày hôm qua như cơn lốc trôi xa xôi đôi khi mình tôi nhìn lại
Và dòng thời gian mang theo ấu thơ xưa để bao đêm khóc trong mơ.
Còn lại những ký ức theo nhau về trong tim ngày xưa còn chưa rời xa tôi nữa
Và một ngày tôi tin tôi đã lớn lên thêm để đi qua bao niềm đau rất dài
Đường dài tôi đi như cơn lốc gian nan nhiều cơn mê man từng đêm khép màn
Từng ngày dài tôi mang theo những giấc chiêm bao để quên niềm đau mà dang rộng đôi cánh
Và lại hát như bão như chưa hề biết đau và rồi/ thì ta giờ đã lớn lên, đã lớn lên
Ngày hôm qua xin giữ mãi trong tim để yên bình nơi này không xa rời.
Giữ con nắng giữa những cơn mê màu trắng
Giữ chút thơ ấu bước đi trong ngày êm đềm
Dù bão tố có cuốn trôi đi hạnh phúc
Vẫn cười ngày còn tươi xanh
Giữ tiếng hát giữa những âu lo ngày tháng
Giữ cánh diều mãi vút bay trong chiều yên bình
Dù thơ ấu đã cách xa muôn trùng gió
Vẫn cười ngày còn tươi xanh