Qua đi những tháng năm , qua đi những khó khăn , con đường em bước sao chông gai phủ quanh lối đi , bao nhiêu nỗi đắng cay , bao nhiêu nước mắt rơi mà em đã khóc cho riêng mình.
Thân em như lá khô , bay đi theo gió lạnh , em nào đâu biết theo dòng đời về nơi chốn nào , thiêu thân trong khói đêm , qua bao nhiêu thú vui còn lai đây hư không mà thôi.
Có ai quanh ta nỗi cô đơn em mang mọi người dường như xa lánh rồi,thiên đường mà em mơ chỉ là phù phiếm thôi
Vì em đã xuôi tay theo bao dòng xoáy đời , cuốn đi hết bao yêu thương ngày xưa đó , giờ đây mỗi em cô đơn , khóc nhiều thật nhiều ăn năn bao lầm lỗi xưa
Cầu mong những ai mê say thiên đường chết kia , hãy quay bước khi đam mê chưa vùi lấp sâu cho đời mãi luôn xanh tươi , ngàn khúc ca yêu thương bên đời