Ngày xưa chỉ khẽ nói hãy chờ anh ở đây
Rồi anh đi bỏ em nơi nầy
Và từ đấy nắng gió đã quyện theo bước chân
Về đại dương cát xa muôn trùng
Mênh mông sa mạc bốn bề, giờ dây anh hoang
mang lạc lối về ồ ô . . .
Ngày mai nếu lửa cháy thiêu rụi em với anh.
Em cam tâm hết, chỉ mong trọn tình.
Gạt đi những ảo ảnh, quay cuồng trong trí anh
Và đem thân chở che anh an lành.
Anh hoang mang lạc lối về.
Nguyện làm ánh sáng trăng sao dẫn dắt cho anh yêu
Khi màn đêm mờ chận lối về
Mặt trời nếu chói loá mắt anh giữa chốn hoang vu nơi sa mạc
Thì em cầu xin trời cho đầy tuyết rơi
Niềm hoài nghi kia có chăng, hãy xoá đi trong tim anh.
Vì em đây tìm cho người lồi về.
Một khi nắng cát cháy da muốn đốt thiêu anh nơi sa mạc
Thì em cầu xin trời cho đầy tuyết rơi
Chỉ là nỗi ước muốn khi trần gian tối tăm
Và anh có em bên mình
Và rồi khi bón tối đến phủ lên con tim anh
Thì tình yêu của em sẽ cháy bừng
Anh hoang mang quên lối về.
Nguyện làm ánh sáng trăng sao dẫn dắt cho anh yêu
Khi màn đêm mờ chận lối về.
Mặt trời nếu chói loá mắt anh giữa chốn hoang cu nơi sa mạc.
Thì em cầu xin trời cho đầy tuyết rơi
Niềm hoài nghi ấy anh ơi !! hãy quên đi xin đùng nhớ.
Vì em đây tìm cho người lối về.
Một khi nắng cát cháy da muốn đốt thiêu anh nơi sa mạc.
Thì em cầu xin trời cho đầy tuyết rơi
Thì em cầu xin trời cho đầy tuyết rơi…
Thì em cầu xin trời cho đầy tuyết rơi…
Thì em cầu xin trời cho đầy tuyết rơi…