ST: Trầm Tử Thiêng
Rồi ngày mai kia hòa bình trở về
Rồi ngày mai kia hòa bình trở về
Quê mình sống lại ngày vui đồng xanh lúa mới
hoa vàng trổ đầy, bờ tre rợp bóng mát
Mẹ ta không còn mắt lệ nhạt nhòa
Các em bắt đầu đến trường vui đùa học hành
và cô thôn nữ mỉm miệng cười xinh
Rồi ngày mai kia hòa bình trở về
Rồi ngày mai kia hòa bình trở về
Trên giòng sông hiền, đò em nhẹ khua mái đẩy
Câu hò êm đềm gợi thương người viễn khách
Ðò em con đò dân tộc hòa bình
cây đa bến cũ vẫn đợi vẫn chờ người về
Hò khoan ..khoan hỡi ..khoan hò ..khoan khoan
Ôi này là quê hương đã rạng lên yêu thương hòa bình
Ðất nước hữu tình gió trăng hiền lành
Núi rộng sông dài muôn đời hoa gấm
Ơi này bài tình ca hát từ trong tim ta rạng ngời
Tiếng hát đậm đà gửi trao mặn mà
Gái trai trẻ già vui hát tình ca
Rồi ngày mai kia hòa bình trở về
Rồi ngày mai kia hòa bình trở về
Trên đường xuyên Việt ngựa xe ngược xuôi nối tiếp
đi về khắp miền người qua lại đưa đón
Về thăm thăm bạn, thăm bè ngày nào,
quê cha đất tổ, những anh, những chị, họ hàng
Người thương năm cũ chưa lần sang ngang
Rồi ngày mai kia hòa bình trở về
Rồi ngày mai kia hòa bình trở về
Xuân lại trở về đầu năm bà con chúc Tết
Cây cành thêm lộc và hoa nở thơm ngát
Lời vui hai họ giao thề đời đời
Miếng cau miếng trầu bắt một nhịp cầu
Chờ ngày ngựa anh đi trước võng nàng theo sau