Không gian như bùn thêm nhớ ank em lun gọi tên, xa ank ko ai kề bên kon tim đang dần khô héo. Đôi mi đã hoen lệ đắng, nước mắt rơi vào đêm trắng đã qua bao ngày xa vắng cố quên nhưg ko thể quên. Khi xưa bên nhAu nồng say bao nhiêu yêu thương vụt bay . Sao nay riêng em ngồi đây mưa rơi mà lòng tê tái. Cô đơn đi trong màn đêm ui tư vẫn đau bùn thêm môi hôn saO nAy vỘi quÊn. Vắng ank E càng thÊm nhỚ, nhẮm mẮt cỐ gẮng buỚc quA kÍ ứC cŨng đà nhẠt nhoà. Khi xƯa bên nhau tay trOng tAy nhAu A thƯờng vẪn nói Coa'' em mok th0y. HÃy vất quá khứ đi ank cố nhớ càng đau nhiều thêm ta chia tay nhau th0y mang thương đau trở về ngày tháng chưa quen.
>>>>>>>>>>>>>>>>>..................................<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<
Tôi hái cô đơn của mọi người
Đem về gieo hạt giữa hồn tôi
Tưới bằng nước mắt, vun bằng máu
Lạ chưa ngày kia mọc nụ cười ♥