đã bao lâu rồi bóng ơi, tim ta buồn vui có người. Trong đêm tối cũng như ngày nắng oi. Vẫn theo ta từng bước chân, lang thang dường như chốn nào. Nơi gốc phố hay trên đồi cát khô. Bóng bên ta từ bé thơ, cùng ta lớn lên từng ngày, chung tiếng hát mỗi khi lòng sánh vui. Lắng nghe lời thở than khi ta trót mang u phiền. Luôn bên ta, bóng ơi… bóng ơi... Khi đêm không còn ai, ta vẫn có người. không than van rời xa khi ta lỗi lầm. Khi ta khóc, bóng khóc cùng với ta. Bao ngày qua lòng hỏi lòng: bóng có vui, buồn, ghen hoặc khóc thầm… Bóng có đau niềm riêng niềm ngày qua ngày… Ơi bóng ơi… Ta và mi cùng ra đời, cớ sao riêng mình ta được nói cười. Cớ sao mi phải cam chịu cam làm… suốt một kiếp…….
Bóng bên ta cùng bé thơ, cùng ta lớn lên cùng ngày. Trong tiếng hát, mỗi khi lòng thấy vui. Lắng nghe bao lời thở than… khi ta trót mang u phiền… Luôn bên ta… Bóng ơi…bóng ơi… Khi đêm không còn ai, ta vẫn có người, không than van rời xa…khi ta lỗi lầm. Khi ta khóc, bóng khóc cùng với ta…. U…woa…woa… Bao ngày qua lòng hỏi lòng, bóng có vui, buồn, ghen hoặc khóc thầm. Bóng có đau niềm riêng niềm qua ngày…Hỡi bóng ơi…. Ta và mi cùng ra đời, cớ sao riêng mình ta được nói cười, cớ sao mi phải cam chịu cam làm… suốt một kiếp…. Bao ngày qua lòng hỏi lòng: bóng có vui, buồn, ghen hoặc khóc thầm… Bóng có đau niềm riêng niềm ngày qua ngày… Ơi bóng ơi…… Ta và mi cùng ra đời, cớ sao riêng mình ta được nói cười. Cớ sao mi phải cam chịu cam làm… suốt một kiếp…….… Bao ngày qua lòng hỏi lòng, bóng có vui, buồn, ghen hoặc khóc thầm. Bóng có đau niềm riêng niềm ngày qua ngày…Hỡi bóng ơi…. Ta và mi cùng ra đời, cớ sao riêng mình ta được nói cười, cớ sao mi phải cam chịu cam làm… suốt một kiếp….