Xin đừng hỏi tôi nguồn gốc nụ cười
Tôi nợ niềm vui một lời nói dối
Đêm nợ rượu cay vài câu hát chơi
Em lại nợ tôi, tôi lại nợ người
Xin đừng hỏi tôi lòng tốt đâu rồi
Tôi nợ bình yên ngàn lần đau nhói
Xuân nợ mùa đông cành khô lá rơi
Ai chẳng nợ ai một chút trên đời
Tôi lại nợ người, em lại nợ tôi
Tôi nợ nụ cười giọt buồn đầu môi
Cà phê loang khói, nợ đen bóng tối
Nợ ngọt cho tôi, nợ đắng cho người
Tôi nợ phòng em một ghế chưa ngồi
Em nợ mùa thu một lời chưa nói
Tay nợ bàn tay một hơi ấm thôi
Môi nợ đôi môi một khóe chưa cười