Buổi sáng khi anh thức dậy, anh xem tin nhắn của em. Thà sống như sét đánh bên tai em đã nói lời chia tay, tự hỏi lòng tại sao như thế tình của mình thật quá đắng cay, với anh em chỉ là đùa vui sao. Ngày trước anh đâu có ngờ em sống rất hồn nhiên, vì cớ sao em dối gạt anh không thể hiểu lòng em. Vì đồng tiền mà em như thế, vì bạc vàng làm em đổi thay, nỗi đau anh mãi giấu trong lòng. Nếu như đã nói tiếng chia tay, thì xin em cứ ra đi. Nếu như đã không thể bên nhau, dù cho nước mắt anh còn rơi. Tình là gì chỉ qua trang giấy, tình là gì vì sao nông nỗi với ai thì em cũng như vậy sao ? Nếu như đã xóa hết yêu thương, thì xin em hãy yêu thương thì xin em hãy quên đi, nếu như đã không thể yêu nhau dù cho mãi mất em từ đây. Tình được gì nào đâu ai biết, tình còn gì chỉ ta mới biết, giống như một giấc mộng phù du.