Có con sông nước xanh trong mãi trôi êm trôi về biển đông Rồi một đêm
bão giông tràn nước lấp hết cánh đồng mênh mông Bến sông ba xóm cây đa
nước dâng lên ngập mái nhà Mẹ già không lối ra nuớc qua cuốn đi xa Bão
qua đây gió lung lay mái tranh xiêu trôi dạt tiêu điều Chị hai ôm đứa em
ngồi khóc giữa nước lũ đang tràn về Tiếng em thơ khóc bơ vơ giữa cánh
đồng không bờ Rồi lìa xa giấc mơ giấc mơ trôi thẫn thờ Trời mưa giông
bão nước dâng cơn lũ cuộn trôi Chìm trong ngơ ngác xác xơ bao mái tranh
Nhưng phận đời cơ hàn những gia đình lìa tan Lời tôi mãi hát xót thương
bao cảnh lầm than Lời tôi vẫn hát thiết tha trên cánh đồng bao la