Tôi viết tên em tâm hồn bềnh bồng, Từng đợt sóng cuốn theo gió lang thang, Như khác ca xưa ru người đợi chờ. Một mình đi mãi sao tâm chưa sáng, Tôi cứ lang thang hỏi tâm hồn mình. Vì sao tôi vẫn cứ mãi bơ vơ. Trong giấc mơ ngoan anh là hoàng tử. Và người là gì trong những tâm tư. ĐK: Trời lại chợt sáng trời lại vụt tàn. Một mình lặng lẽ đêm thâu ngút ngàn. Tình lạ ùa đến cho tâm bàng hoàng. Bàng hoàng mãi thôi. Xuân rồi lại đến chia xa mùa đông. Tình là gì hỡi tâm tư hoài mong. Tự hỏi lòng mãi sao tâm lặng câm. Sống cho riêng mình và sống cho riêng ai.