Hoa thắm nồng xanh giấc mộng hạt sương rơi trên đóa hồng nụ xinh tươi hé môi cười nhẹ hương bay ngất ngây mùa xuân. Sớm mây ngàn vương gió chiều còn thênh thang trên phím đàn hạ qua mau để hai người còn yêu nhau. Ngày hai ta bên nhau lứa đôi, ngàn tinh tú lấp lánh trên trời. Khẽ buông dài làn tóc em những môi hôn ta vừa trao. Rồi khi con tim đã xuyến xao, cành hoa trắng vẫn mãi hôm nào. Lối đi về đường quá xa có anh và em chỉ đôi ta. Mưa ngút ngàn rơi xuống hàng lệ hoen mi cho lá vàng ngày trôi qua bước chân nhẹ nhàng đi qua tháng năm mùa thu. Tuyết rơi nhiều sao ấm nồng ngoài đêm khuya trong giá lạnh tìm nơi đâu vẫn đây còn dòng sông băng. Cầm tay em cho bao ước mơ, ngàn lời nói sẽ chẳng phai mờ, để bây giờ ngồi nhớ em nhớ đêm trăng trong chiều mưa. Nhìn mây trôi nơi xa có em, nhìn ánh mắt đã mãi nhạt nhòa. Ước mơ về ngày có nhau chẳng bao giờ xa còn đâu em/Chúc em được hạnh phúc riêng ở nơi bình yên xa tầm tay anh.