Một lần khi đã lầm lỡ, phản bội tình yêu của Em,
Là lòng anh nhói đau khi thấy Em luôn im lặng.
Hỡi Em hãy trách móc Anh thật nhiều,
Hãy cho trái tim Anh biết Em luôn cần Anh.
Vì sao Em mãi như thế? Chẳng lời oán trách than khóc,
Chỉ một mình ôm nỗi đau, câm nín giữ trong tim mình.
Những đêm nước mắt Em rơi thật nhiều ...
Có hay chính Anh cũng khóc trong đêm vì Em ???
Làm sao ta quay lại những kỉ niệm bên nhau hỡi Em?
Để rồi ta sẽ tìm thấy những yêu thương ngày xưa ấy.
Một lần xin hãy vì nhau, Lỗi lầm Anh đã trót mang,
Vì người đàn ông thường có những giây phút lạc lòng thôi.
Đừng bình lặng như chẳng có chuyện gì đến giữa chúng ta.
Thà rằng Em mang bão tố đến đánh tan cuộc đời Anh.
Trở về bên Anh người hỡi, trở về trong những nỗi đau.
Hãy để cho Anh đền đáp những năm tháng
Mà Em đã dành hết cho riêng Anh thôi ...