Đêm trăng lung linh sắc vàng
Từng cơn gió mênh mang rất buồn
Để rồi một thoáng, tâm hồn bỏ hoang
Chỉ vì em hiện trong mắt anh
Nỗi nhớ vây quanh
Trước khi biết em, trước khi bắt đầu
Con tim nhói đau mỗi lần em đi với một ai cùng trên con phố
Trái tim nhấp nhô lúc anh quyết rằng
Gặp được em và rồi anh nói
Chỉ mình em khiến anh được yêu
Mà sao em yêu đã nỡ, rằng duyên em nay đã lỡ
Giờ mộng uyên ương đã vỡ, làm cho anh ngu ngơ thẫn thờ
Chờ một tương lai vẫn sáng
Rồi sao không nghe tiếng nói, một giọng nói ấm áp tim anh
Chờ hoài chẳng thấy em đâu
Trái tim vỡ nát (hóa đá)...
Khi con tim anh đau buốt nhói bao điều thầm dấu những hoài niệm về em
Vì bao lâu nay anh cô đơn rồi tim băng giá mỗi khi gặp nhau...