Đông chớm sang chông chênh dài thêm áo
Ngày lười trôi thoáng nghe đời vắng xa
Trưa thiếu ai đìu hiu co ro quán
Rồi tim ta buốt theo làn mưa hôn
Không có mơ nên đêm thành đêm trắng
Cầm ghi ta hát thương cổ tích xưa
Xua ánh trăng vào trang thơ cay đắng
Chờ sao rơi rắc mơ vào phai tàn
Lối cũ đi về sương ướt lạnh
Lướt thướt nâng cành khô gãy Lìa
Phố níu bao bàn chân ấm nồng
Nhìn mây thương nắng cuối năm
Nhớ nhớ ven rào thưa ngát hương nhài
Lúng túng khi chờ ai trước hiên nhà
Mùa không em có bao giờ phôi phai.