Mùa đông trên thung lũng xa như một tiếng kinh cầu
Làm sao để ta quên đi một con bão lớn.
Em hỡi nếu mộng đẹp có thế thôi,
Xin hãy giữ lại phút giây sau cùng!
Tình yêu rồi đây sẽ như cơn mộng rất dài
Đời em tựa như khúc ca ru một sớm mai hồng
Làm sao để cho bờ mi đừng thêm nước mắt
Ai nhớ đến một hạnh phúc lứa đôi,
Xin hãy giữ trọn cánh chim phương trời.
Người ơi, đừng nên dối gian cho lòng nát tan.
Đường mây rồi đây xa vắng dấu chân địa đàng
Vườn hoang tìm đâu cho thấy giấc mơ nồng cháy.
Cuộc sống mới rồi người có thấy vui.
Xin hãy giữ lại một chiếc lá rơi,
Thời gian rồi đây sẽ như con thuyền lướt trôi.