Lời bài hát: Liên Khúc Thương Nhớ Mợ Hai

1. Anh Về Miền tây


Anh về miền Tây, 
tìm Em đã lỡ chuyến đò 
câu nói yêu thương, 
giờ Em quên hết sao Em. 
Đò đưa lòng Anh, 
giờ xa bến tình yêu. 
Chiều ngắn hoàng hôn, 
bây giờ hiu quạnh mình Anh. 

Đường miền Tây, 
thui thủi Anh về, 
về miền Tây, 
Em đã qua cầu. 
Đành lòng sao như nhánh lục bình, 
trôi mãi phương trời mà quên điệu lý thương nhau. 
Đợi chờ Anh, 
em sẽ mong chờ. 
Đợi chờ Anh, 
em giữ câu thề.! 
Về miền Tây Em đã đi rồi, 
Em đã đi rồi, 
miền Tây Anh nhớ thương ai ... 
Anh nhớ Em đêm ngày, 
Anh sẽ về sẽ về miền Tây. ! . !

2. Thương Nhớ Mợ Hai

Ai oán cung đàn, tích tịch tình tang.
Vầng trăng thở than tình dỡ dang, dỡ dang muộn màng.
Xa cách đôi đàng, hẹn thề nặng mang. 
Đời sao trái ngang còn chứa chan khói sương mộng vàng.
Ai đã theo người bỏ lại mình tôi. 
Vầng trăng xé đôi, tình lẻ loi lẻ loi 1 người. 
Xa cách bao ngày tuyệt tình từ đây. 
Nàng ơi có hay, đàn đứt dây sáo bay lạc bầy.
Mợ hai ơi, tôi nhớ mợ hai.
Mợ ca vọng cổ mùi đến nỗi tôi thẫn thờ trong mắt mộng mơ.
Mợ hai ơi tôi thương mợ nhiều. 
Khói cay mắt đỏ bếp lửa liu xiu.
Quá tay cảnh nghèo nhà dột cột xiêu, còn tôi với tôi ôm mối tương tư.
Bao năm qua ai đã đi xa. 
Mình ên lặng lẽ buồn quá đỗi, tôi vẫn chờ ai sẽ về thăm. 
Dòng sông xưa bơ vơ một người. 
Mái tranh nức nở, gió thổi năm canh.
Nắng mưa cũng đành tiều tụy vì ai. 
Còn tôi với tôi ôm hình bóng mợ hai.

3. Đừng Trách Sáo Sang Sông

Thôi xin đừng trách sáo sang sông nghe đau lòng nhau quá người ơi. 
Gió buồn gió thổi ngoài sông, mưa đêm tái tê trong lòng. 
Bao mơ ước ngày bên nhau, tan theo nắng mưa bể dâu. 
Em ơi! Anh còn gì đâu?!? 

Khi ân tình đã rẽ hai nơi như tim mình ai xé làm đôi. 
Mắt buồn ướt mặn bờ môi, nghe như bão giông trong lòng. 
Sông sâu bến đời đục trong, bay qua gió mưa mùa đông. 
Em ơi! Thôi đứng chờ mong. 

Kể lại chuyện xưa bên mái tranh làng quê xóm nghèo. 
Có anh hẹn hò lòng ngây thơ bối rối đêm thâu. 
Kể lại chuyện xưa nghe nao nao cái thưở ban đầu. 
Yêu em biết bao, thầm mơ ước mãi không rời nhau. 
Để rồi mùa lên con nước dâng tràn qua xóm nghèo. 
Lúa khoai trên đồng buồn trôi theo nước mắt xót xa. 
Thương đời mẹ cha bao năm qua lắm cảnh cơ hàn. 
Ôm bao nổi buồn, chiều mưa ấy sáo sang sông rồi. 

Chiều chiều ra đứng trông trời mưa... qua màn mưa. 
Thấy ai... ai người xưa cũ. 
Đứng thương nhớ ai bên cầu. 
Chim sáo sang sông rồi, câu thề anh đành mang theo. 
Đêm đêm tuổi thân một mình... 

Sáo bay, sáo bay, sang sông một chiều mưa buồn mênh mông. 
Có ai đứng trông như người tình cũ ngơ ngác bờ sông. 
Sáo ơi, sáo ơi, bay xa ruộng đồng bỏ bài ca xưa. 
Để trong gió mưa, tiếng lòng ai hát... như tiếng người xưa...