Đêm khuya...
Ra đứng... nơi chốn huê đình.
Lòng nặng tình sầu...!
Mảnh trăng tà...nghiêng mờ soi bóng.
Lệ buồn rưng rưng!
Nỉ non... dế khóc...thêm chạnh nỗi niềm riêng!
Người đâu... xui gặp gỡ nhau chi?
Để đôi đường phân ly!
Vân Tiên ơi! Nhớ ngày hội ngộ sơ giao,
Ở nơi bán lộ trình,
Nặng nghĩa tình ước giao.
Ai xui chi?
Trai anh hùng tương hội khách thuyền quyên.
Quạt lụa đề thơ...
Hẹn một ngày chỉ thắm xe duyên
Khi công toại danh thành.
Nhưng đâu ngờ cơ tạo lá tay!
Chia cách đôi đường,
Lệnh vua truyền thiếp phải sang Phiên,
Duyên nợ lỡ làng!
Ngỡ đâu là đã nát ngọc trầm châu.
Vân Tiên chàng ở nơi đâu?
Bao năm tháng thiếp để tang chồng!