Sáng tác: Ngọc Thành
Ôi tuổi Xuân mộng mơ vấn vương tháng năm mong chờ.
Hứa duyên trao lời ngày anh về lứa đôi Thành Hôn.
Tiễn đưa xuyến xao tâm hồn, buồn dạt dào nhớ thương trào dâng.
Em chờ! Em chờ mâm trầu đưa tới.
Pháo hoa rượu nồng, mừng cô dâu trẻ Vu Quy.
Gió Xuân sánh vai bên chồng, làn má hồng điểm tô mừng duyên.
Tương lai có nhau trong đời, lòng bồi hồi ngấm mây trời… bay.
Hè qua, Thu tới gió Đông sang
Nắng Xuân dịu dàng tràn lan, chốn thôn trang nơi ngày Trùng Quan mà tin chàng, sao giờ biệt tăm để tiếng yêu lạnh lùng quạnh hiu.
Từ ngày em xa quê khó mong một ngày về.
Em quên rồi, từng lũy tre… xanh
Nhịp cầu tre, lắc léo sau vườn
Con đường mưa trơn ướt
Anh chẳng ngại mỗi lần hẹn… nhau.
Chiều nào em sang thăm, tay mang chiếc lục huyền cầm
Dư âm buồn từng tiếng tơ… buông
Vọng Kim Lang, ru ấm đôi lòng
Mơ ngày ta chung bóng
Dây tơ hồng se mình nên… đôi.
[ĐK]:
Nào ngờ… bèo dạt mây… trôi.
Về nơi xứ lạ, em phụ tình người ta.
Ngỡ đời… như giấc mơ… qua
Làm sao em biết… … tình quê đậm đà.
Chiều tàn trên sân ga, thoáng nghe điệu đàn buồn
Như khơi dậy, tìm thức xa xăm
Vọng Kim Lang, trong gió mơ màng.
Cung đàn như oán trách,
Sao em đành nỡ phụ tình… anh.