Sáng tác : Hoàng Nhật Linh
...Người yêu hỡi có nhớ những ngày xưa, cất bước vui cùng nhau, đắm say một cuộc tình
Cớ sao người đi chỉ còn riêng mỗi anh, ngồi nơi đây lòng bao nhói đau
Niềm đau ấy vẫn cứ trôi vào tim, xé nát tâm hồn anh mỗi khi đêm lạnh về
Ở phương trời xa giờ người đang ấm êm
Còn riêng anh với nỗi cô đơn, nhớ em thật nhiều.
Bao ngày tháng bên cạnh nhau, ký ức ấy vẫn còn đây
Cớ sao em vội quên từng lời em đã trao, rằng em chỉ mãi yêu mình anh
Khi người đi, anh tự hứa sẽ cố gắng quên được em
Thế nhưng sao càng quên lại càng thương nhớ em
Người ơi có hiểu cho lòng anh
Dù biết như thế anh sẽ đau thật nhiều
Cớ sao không thể nào giấu đi
Từng giọt nước mắt rơi mỗi khi anh nghĩ về cuộc tình ngày nào ta đã trao.
Người yêu hỡi có nhớ những ngày xưa, cất bước vui cùng nhau, đắm say một cuộc tình
Cớ sao người đi chỉ còn riêng mỗi anh, ngồi nơi đây lòng bao nhói đau
Niềm đau ấy vẫn cứ trôi vào tim, xé nát tâm hồn anh mỗi khi đêm lạnh về
Ở phương trời xa giờ người đang ấm êm
Còn riêng anh với nỗi cô đơn, nhớ em thật nhiều...