Sáng tác: Nguyễn Tuấn Anh
Tận sâu nơi xa mịt mù, trái tim ai đang lạnh lùng
Gió yên lắng mây thẩn thờ, nghe tiếng tim cô đơn mong chờ
Sương đêm dần tan biến giữa đêm lạnh
Anh nhận ra khóe môi xinh rất quen thuộc, cũng rất xa xôi.
[ĐK:]
Nhớ những lúc mình cùng sánh đôi
Cảm giác cho nhau dịu êm tựa ngọn sóng trôi
Anh đã yệu, yêu nhiều lắm
Ngày bên em tim anh chìm đắm.
Anh sẽ sống tựa loài cỏ cây
Nếu vắng em bên đời anh, chỉ một phút giây
Những mong nhớ, những nhịp tim
Hạnh phúc cuối cho anh đắm chìm.