Tản Mạn

Tản Mạn

Nghệ sĩ: Linh Lam

Thể loại: Rap Việt

231

Lời bài hát: Tản Mạn

Ngày qua ngày qua màu đời lem trên trang giấy

Mình ta mình ta nghuệch ngoạc tương lai ko thấy

Đời ta đời ta chầm chậm trôi không cao mấy

Dèm pha dèm pha cuộc đời ko lo sai quấy.

 

Ngày qua ngày qua màu đời lem trên trang giấy

Mình ta mình ta nghuệch ngoạc tương lai ko thấy

Đời ta đời ta chầm chậm trôi không cao mấy

Dèm pha dèm pha cuộc đời ko lo sai quấy.

Verse 1: 

Một người đi đằng trước

Một kẻ bước đằng sau

Đằng sau là thất bại

còn đằng trước là tao

 

6 năm bỏ lại nôm na là có cả

Năm sau trở kết quả thì khá rõ.

 

Từng có hai hàng nước mắt

ắt luôn cả tiếng cười

Cả luon những phút bay bổng

và giờ lại vắng tiếng người

 

 

Nhắm mắt, thở sâu để thấy mình vẫn tồn tại

Phía trước ở đâu, khi đôi chân vẫn đứng tại chỗ

Hoop hoop nhanh lên vì cuộc sống là ko chờ đợi

hát hát nhanh lên vì ngày mai ta ko ngờ tới

 

Mưa rơi... để mở lối cho nắng vàng tới

Đêm ơi... chờ 1 chút trước khi đón ngày mới

Vì mặt trời quá chói để mông mơ có thể bay bổng

Thì đôi vai của con người còn đầy trách nhiệm với đôi tay rỗng

 

Không là họa sĩ to bức tranh đời thêm màu sắc

Mong làm nghệ sĩ mua vui cho đời nhưng không thông bằng mắt Buổi sáng thức dậy, thấy may mắn vì vẫn còn thở

Chép đi chép lại, khuấy lyric tràn muốn mòn vở

Demo cả đống, bỏ vài cái thì cũng không nỡ

Mix đi mix lại, hm. chất lượng vẫn còn dở

 

Lời ca tiếng hát đối với ta là phải có chiều sâu

Nhưng bọn họ thủy chung đâu mấy ai nghe mà hiểu đâu

Họ nghe nhạc bằng fame còn ta hát bằng nước mắt

cắn vị đắng của đời nên đừng so đo ta bằng thước tấc

 

Ta mơ về ngày mai nơi mặt trời ko chỉ cho ánh sáng

Không cần một ai, để thấy đời không còn chán ngán

Nghe nhạc bằng tai ko bằng tên ko nghe loáng thoáng

Gánh trọn trên vai 1 tương lai làm ta choáng váng

 

Họ coi nó là game để mua fame ganh đua từng chút

Còn ta mãi cùng với đêm âm thầm nhìn đời mà hạ bút

Có thì lại muốn thêm, danh tiếng là mật

Bọn nhóc in-game ham ăn nhưng đâu phải muốn là xực.

Ta viết nhạc ko bằng bút ko bằng giấy

ngồi type trên word giấy để lại khi nào cần lấy

Ta viết nhạc ko cần hút ko cần cắn

Cứ để beat ở đó lươn vài vòng xong rồi vần bắn

 

Mỉm cười nhìn người, người cũng cười nhìn ta

Nụ cười hóa ra khinh bỉ, trách họ chẳng nhìn xa

 

Hai tay ta mang thứ gọi là "có thể"

Cuộc đời khốn nạn thi cứ thích làm khó dễ

Hoang mang hoang mang ta vẫn cười làm điều đó để

sống vui với đời làm chủ cuộc chơi đâu cần bọn nó nể?

 

Một beat 1 flow, và viết từng câu

suy nghĩ trải dài. chẳng biết dừng đâu