Mưa ngày xưa,rơi trên đường phố
Mưa vô tình làm ướt áo em.Mưa ngày xưa ,từng cơn không dứt.
Mưa vô tình cho mình quen nhau.
Mưa ngày xưa,rơi trên đường vắng.
Mưa u hoài,vì mong dáng ai.
Mưa ngày xưa từng cơn thương nhớ,mưa đâu ngờ chúng mình yêu nhau.
Nhớ,nhớ mưa bong bóng,nhớ dáng em buồn nhớ lệ em tuôn.
Nhớ,nhớ mưa bong bóng,nhớ khi tan trường em sát vai anh,hai mái đầu xanh thì thầm ước hẹn,hai mái đầu xanh tình yêu trọn vẹn.
Ai ngờ bong bóng vở tan,thôi rồi em đã sang ngang theo chồng.
Trời mưa bong bóng phập phồng em đi lấy chồng để khổ cho nhau.
Anh về ôm mối thương đau,em đi có nhớ mưa nào năm xưa.
Phải chi hôm ấy đừng mưa,phải chi hôm ấy đừng đưa em về
Mưa rừng ơi! Mưa rừng hạt mưa nhớ ai mưa triền miên
Phải chăng mưa buồn vì tình đời,
Mưa sầu vì lòng người Duyên kiếp không lâụ
Mưa từ đâu mưa về làm muôn lá hoa rơi tả tơi
Tiếng mưa gió lạnh về lùa ngoài mành
Lá vàng rơi lià cành
Gợi ta nỗi niềm riêng
Ôi! ta mong ước xa xôi, những đêm mãi cô đơn gửi tâm tư về đâủ
Mưa thương ai ? Mưa nhớ ai ?
Mưa rơi như nhắc nhở mưa rơi trong lòng tôi
Mưa rừng ơi! Mưa rừng
Tìm đâu hỡi ơi bóng ngày xưa
Mỗi khi mưa rừng về muộn màng,
Bóng chiều vàng dần dần tàn
Lòng thương nhớ nào nguôi