Bốn mùa như gió
Bốn mùa như mây
Những dòng sông nối đôi tay
liền với biển khơi
Ðêm chờ ánh sáng
Mưa đòi cơn nắng
Mặt trời lấp lánh trên cao
vừa xa vừa gần
Con sông là thuyền
Mây xa là buồm
Từng giọt sương thu hết mong manh
Những giọt mưa
Những nụ hoa,
hẹn hò gặp nhau trước sân nhà
Không hẹn mà đến
Không chờ mà đi
Bốn mùa thay lá
Thay hoa thay mãi đời ta
Bên trời xanh mãi
Những nụ mầm mới
Ðể lại trong cõi thiên thu
hình dáng nụ cười