Lật lại trang kỷ niệm lục lại nỗi nhớ lý do vì sao,để trải lòng sao đêm về cứ buồn.Ta loay hoay bóng em bỗng đi,đã xóa em từ lâu lau vết đau phai màu,lại lục tìm thấy em trái tim thêm sầu.Đã cố quên mỗi khi nghe tiếng đêm thầm thì,lại nặng lòng vết thương ngỡ như bình yên.Giờ tìm quanh căn phòng toàn là nỗi nhớ khắc ghi về em,ôi tình đầu đã xa màu kỷ niệm ta loay hoay xé tan bóng đêm.Nằm vắt tay nghĩ suy lau nước mắt trên mi,nhợt nhoà từ bóng đêm tiếng em đâu rồi lại thấy khi người đi quên nói câu chia ly,phải làm gì xoá đi nỗi đau này đây?
Đêm cho ta thấy em cho ta thấy người con gái ta yêu,là người mà giờ đã quên ta cuối chiều.Đêm cho ta xót xa cho ta nhớ từng ân ái khi ta bên nhau.Một ngày mà từ giấc mơ yêu đã đong đầy!