Trong màn đêm quạnh hiu, một mình anh với bao nỗi niềm.
Sương trời đêm lạnh câm, từng cơn gió se lạnh lòng anh.
Bao vì sao trên trời cao, vì sao sáng lung linh về đêm.
Em tựa như vầng trăng, vầng trăng sáng soi cuộc đời anh.
Vô tình gặp em lần đầu tiên cho anh thấu hiểu cuộc đời.
Nhưng tại sao em ơi, thời gian qua không là như thế.
Lại một lần nữa em đã cho anh, lại một lần nữa cho anh suy nghĩ về người.
Lại một lần nữa nhiều đêm nhiều đêm thức trắng.
Người tình hỡi em biết hay không?
Người là ánh sáng cuộc đời soi thấu tim anh.
Lại một lần nữa vì sao và vì sao?