Dẫu biết khi đêm về, là mình anh xây nên bao giấc mơ
Dẫu có mong mai đợi chờ,cuộc tình ta mai xa khuất xa a ha
Chút ánh nắng xua tan đi cơn dông
Và tình yêu trong bao nhiêu nỗi đau vì yêu em yeah yeah
Cứ mỗi tối trên con đường dài,tình về đâu phôi phai lê bước chân
Dĩ vang trong tim lùa về ,đâu đây bao vấn vương tràn trề
Cứ muốn nói cho anh nghe 1 lời
Rồi tình yêu khi anh đang giối gian vì yêu anh yeah yeah
Rap:
Sao nỡ giối gian,rồi chiều vắng lang thang,dòng đời trái ngang,ôi sầu lầm than,đâu chứa ai oán vi than và cho em giây phút lỡ làng, biển tàn ôi chút lá khô muôn màng dẫu bên thềm phố vắng,cho con tàu đã chạy cho lối vắng trầm lắng đi về 1 nơi xa lắm anh ,chỉ biết chìm trong mộng sâu cay trầm đâu, mà nào có quên được đâu, tình đầu còn đâu, ngày qua cũng chỉ lá dĩ vãng 1 ngày mới đã sang 1 tương lai sẽ tới sẽ chìm dần vào quên lãng ôi thật là khó nếu có em trong giấc mơ đêm về,trong vòng tay ấm êm rồi vẫn như thế em đã mãi xa ,anh bao ngày dài lê thê .....dzô.
Eddy:
Rap:
1 ngày dài lê thê,cất bước băng qua rối loạn cuộc đời còn gì cho đời còn gì cho nhau còn gì bao lời dấu yêu đậm sâu,anh không bít đâu rồi tình mình phai mau dĩ vãng tình sầu dĩ vãng tình đầu dĩ vãng nhiệm màu, vượt bay qua giờ còn gì cho nhau em hỡi, giờ còn gì thương đau em hỡi,lê bước chân dạo bước qua quãng đời,mà lại mà chi khi mà tinh đã phai phôi, vậy thôi vậy thôi vậy thôi,oh sao nỡ giối gian( giối gian chi) đẹp tình sầu miên mang.
1 ngày dài lê thê,cất bước băng qua rối loạn cuộc đời còn gì cho đời còn gì cho nhau còn gì bao lời dấu yêu đậm sâu ,anh không bít đâu ,rồi tình mình phai mau dĩ vãng tình sầu dĩ vãng tình đầu dĩ vãng nhiệm màu ,vượt bay qua giờ còn gì cho nhau em hỡi giờ còn gì thương đau em hỡi,lê bước chân dạo bước qua quãng đời,ngỡ lại mà chi khi giờ tình đã phai phôi vậy thôi vậy thôi vậy thôi ,em ơi em ơi sao nỡ giối gian tình sầu miên mang vậy thôi hết rồi ,không còn gì cho nhau bao lời không còn gì quên mau để tới mai sau 2 đứa gặp nhau cũng chỉ cười ,rồi đi anh quên em đi em quên anh đi như chưa có gì chưa bao giờ đối diện viết cho thương sầu,viết như 1 người điếc 1 gã si tình biết bao mình lạc lối uấn khúc ngày nào,vẫn không mãi phai phôi giày dạt mãi trong tôi để rồi hàng trăm bài hát hàng ngàn áng thơ giối gian chi,để quên đi cứ mơ đi để em nỡ giối gian rồi yeah.