Chỉ còn nước mắt bên trời vắng ngắt
Gió mưa rơi buồn ơi triền miên lệ héo hắt.
Từng dòng lệ chơi vơi em cách xa phương trời
Giờ đây mình anh buồn hiu nghe rã rời, người biết chăng.
Rồi nắng tắt cho tình héo hắt
Khắc sâu trong lòng anh nghìn năm một ánh mắt.
Từng dòng lệ tuôn rơi về tận cuối đất trời
Còn đâu người ơi một câu hứa
Mãi lệ tuôn vào cuộc sống.
Em quên ngày ấy nước mắt rơi em đâu nào thấy
Tình đã bay lạc chân mây mất nhau từ đây yêu thương đong đầy
Thôi em đừng khóc lỡ mất nhau phôi phai màu tóc
Tình đã đi lạc phương nào mãi ôm sầu đau, khi mình mất nhau
Em đâu nào biết chăng trong anh lạnh giá tâm hồn
Mong em về đây nhưng nào chẳng thấy
Bao nhiêu ý thơ bỗng tan tành tựa một giấc mơ
Tình đã bay lạc chân mây mất nhau từ đây
yêu thương đong đầy
Thôi em đừng khóc lỡ mất nhau phôi phai màu tóc
Tình đã đi lạc phương nào mãi ôm sầu đau khi mình mất nhau