Vầng trăng soi ,người thơ ơi !
Vầng trăng soi người thơ ơi,,,!
Đường trăng Mặc tử có ai chờ, ai nói người thơ không vướng nợ
Ai cười cảm xúc trước dung nhan,đèn trông tỏ rạng ngời tâm sự
Rung động tim đơn lạnh mây vờn.
Hàn Mặc Tử oi anh ở đâu,vầng trăng nào đón đợi anh vào
Quy nhơn gành sáng xanh màu biển, nhành Liễu trăng kề ngắm bể sau
Một tiếng đâu gọi thấu Mộng Cầm , làm sao cho trọn nghĩa tri ân
Lầu ông Hoang đó không xa lắm, thấp thoáng bên lầu một bóng trăng
Hàn Mặc Tử ơi nay còn đâu
Hồn anh cùng với mảnh trăng nào
Thi nhân nằm thiếp bên trời biển, nặng gánh ân tình cũng thấy đau
Thắp nén nhang lòng gửi áng mây , nương theo trăng dưới một cành mai
Hiu hiu gành sáng tâm linh chứng, hưởng phận nghìn thu nức nở hoài.
Vầng trăng soi ,người thơ ơi !
Vầng trăng soi người thơ ơi,,,!
Đường trăng Mặc tử có ai chờ, ai nói người thơ không vướng nợ
Ai cười cảm xúc trước dung nhan,đèn trông tỏ rạng ngời tâm sự
Rung động tim đơn lạnh mây vờn.
Hàn Mặc Tử oi anh ở đâu,vầng trăng nào đón đợi anh vào
Quy nhơn gành sáng xanh màu biển, nhành Liễu trăng kề ngắm bể sau
Một tiếng đâu gọi thấu Mộng Cầm , làm sao cho trọn nghĩa tri ân
Lầu ông Hoang đó không xa lắm, thấp thoáng bên lầu một bóng trăng
Hàn Mặc Tử ơi nay còn đâu
Hồn anh cùng với mảnh trăng nào
Thi nhân nằm thiếp bên trời biển, nặng gánh ân tình cũng thấy đau
Thắp nén nhang lòng gửi áng mây , nương theo trăng dưới một cành mai
Hiu hiu gành sáng tâm linh chứng, hưởng phận nghìn thu,,,, nức nở ,,,,hoài,,,,