Tôi không muốn nhìn cách em lặng đi, rời xa cho khói mây tàn theo.
Tôi không muốn ngồi nhớ em giờ đang phiêu du chốn tiên bồng.
Từ ngày quen em, tôi biết em như cành khô, cho gió đông thêm ngày mai, bao nhiêu điều nguy khó.
Tôi thầm mong ông trời cao, thương xót cho chúng mình, để đời tôi được gần em và nâng niu em suốt cuộc đời.
Bao năm vẫn thầm ước mong tình yêu sẽ mang sức sống cho đời em.
Nhưng tôi vẫn là trái ngang từ đây, âm dương cách xa rồi.
Ngày còn bên nhau, em ước mơ, một lần nghe tiếng trẻ thơ, mang tặng tôi bông hoa đời tươi thắm.
Nhưng đời không như là mơ, em nay với muôn trùng , rồi xa tôi xin vĩnh biệt em.
Góp hết ký ức bao ngày qua, xin tặng em linh hồn tôi.
Góp hết nỗi nhớ, xin nhặt mây đưa đón em về nơi không có những ưu phiền.
Để lòng tôi vơi khổ đau, trong niềm tin em sẽ vui.
Thiên đường nơi em đến đầy hoa nắng, chẳng bao giờ sầu đau.
Đêm nay gió về buốt lên từng cơn, cùng em, như vẫn bên cạnh tôi.
Trong sương khói mờ, biết em sẽ vui, đôi môi mãi rạng ngời.
Nhìn lòng xa em trên thế gian, như ngàn năm tôi nhớ em, như tình yêu tôi khắc sâu trên mộ đá.
Như ngàn năm đưa hôn em, xa thoát một kiếp buồn, về ngàn thu mang theo trái tim tôi.
Bao năm vẫn thầm ước mong tình yêu sẽ mang sức sống cho đời em.
Nhưng tôi vẫn là trái ngang từ đây, âm dương cách xa rồi.
Ngày còn bên nhau, em ước mơ, một lần nghe tiếng trẻ thơ, mang tặng tôi bông hoa đời tươi thắm.
Nhưng đời không như là mơ, em nay với muôn trùng , rồi xa tôi xin vĩnh biệt em.
Góp hết ký ức bao ngày qua, xin tặng em linh hồn tôi.
Góp hết nỗi nhớ, xin nhặt mây đưa đón em về nơi không có những ưu phiền.
Để lòng tôi vơi khổ đau, trong niềm tin em sẽ vui.
Thiên đường nơi em đến đầy hoa nắng, chẳng bao giờ sầu đau.
Đêm nay gió về buốt lên từng cơn, cùng em, như vẫn bên cạnh tôi.
Trong sương khói mờ, biết em sẽ vui, đôi môi mãi rạng ngời.
Nhìn lòng xa em trên thế gian, như ngàn năm tôi nhớ em, như tình yêu tôi khắc sâu trên mộ đá.
Như ngàn năm đưa hôn em, xa thoát một kiếp buồn, về ngàn thu mang theo trái tim tôi.