Buông tay em trong chiều nhạt nắng
Vắng tanh, đường dài anh cứ bước mệt nhoài
Ghì chặt cơn đau, chôn giấu bao lâu
Lặng yên theo mây về đâu
Thôi buông lơi ,cho nhẹ vơi bớt
dấu yêu ,một thời nơi góc khuất trái tim ( có những kỉ niệm)
rồi mai , khi đôi môi đã nở nụ cười
sẽ phai nhạt thôi hình dung ai lúc xưa
dù là khi trong mưa yêu thương tìm về
dù là khi thức giấc sao nghe tái tê
dẫu đôi môi vài lần rung lên
nước mắt rơi rơi gọi tên em giữa đêm
phải mỉm cười cho tim thôi mong đợi chờ
chuyện buồn trong ký ức xem như giấc mơ
trói yêu thương vào nơi nỗi nhớ
tập quên để yêu dấu phai nhạt mờ
anh mong nơi xa em sẽ quên….
đường dài một mình anh bước đi…
kỷ niệm ngọt ngao sẽ mãi là…một giấc mơ